Thiên Mệnh 37 (35)

Con về với mẹ, con là con mẹ, con tự hào mở mình mở đất – mở cơ nghiệp thế gian…

Tinh giản, nối kết một mối, áp đè không nuột nà “hình thức”; Khối “cần nói”; Cần xúc cảm thành ý: Úp tràn mẹ đất, úp bằng cơ thể nóng hổi thống thiết, úp cơ thể bè ra phình to bề bề: Úp không bằng thân xác – úp hổn hển trái tim chảy máu: Con về với mẹ, con là con mẹ, con tự hào mở mình mở đất – mở cơ nghiệp thế gian…bầu trời ngập tràn bí ẩn, ánh sáng thiên giới bừng soi, kiêu hạnh vô lường, kính thiêng tụ kết, đơn giản mong có cảm thấu trinh nguyên, nhất nhất khải luận khởi khai thời đại, mong mỏi ý nghĩ trinh khôi trở về, kinh cong hòa bình thoáng cực… (Thông điệp núi sông bờ cõi… ).