Duyên phận
Đối diễn “vô cảm”, đối diễn “thẳng đơ”! Vấn nạn “không ngôn ngữ”! Đâu đây đầy rẫy “người hànhtinh gặp ta”! Chuyện “ngụ ngôn phố huyện”; Ảo ảnh hay nhân ảnh? Trào lộng – phân vân? Tương hợp phù phiếm? Lã chã lập lờ? Phản chiếu tượng trưng? Hờ hờ mong manh, Phải chăng trá ẩn? Phải chăng chấp chới phù du – ẩn dụ mơ hồ? Xoắn nặn vô hình man trá? Ký ức sống chết vật vã… phô bày trách nhiệm thân phận: Ông – Bà ngayđơ cặp chặt, vô cảm triều thức, trơ hơ chấp chới! Xuyên thấu hồn thức trí giả, điên điên khùng khùng nhân ảnh, kính động thân kiếp phù du, cháy rực thức hệ, dồn ứ đối mặt số phận, chồng lớp tràn ngập xác thối, cột khói thiêu thây bốc cao, thông thống phơi nhiễm cơ hàn, gióng chuông thời gian ôm hận, hành pháp duyên phận sao đành… (Thông điệp lứa đôi, thông điệp gia đình – người già không phải nhà dưỡng lão).