Duyên phận

Người “đong đanh” gắn mình trên khuôn: Trụ chính cột buồm trước gió… đón “mong manh bươn trải”, đón “bấn loạn cuộc đời”… khô cứng “ xác ướp biến thể” – phơi đóng thời gian, ngập ngụa bế tắc – vặn oặn ám ảnh… tấm thân “bố mẹ sinh thành”, “ huyết mạch trời đất bao dung”… trêu ghẹo thái độ, thút nút cảm xúc! Ẩn dụ chuông đồng thức ngộ; bưng quơ phất phơ đồng hiện; Hoang mạc ẩn ước lưu đọng…người đồng đành thắt nút yêu thương – công quả đóng đinh cấu rút, lũ côn trùng được dịp hả hê, hò hét hưởng thụ muôn trùng đồng hống, khát vọng tăng vọt triếu thức, lá xanh bông trắng nước trong, ta ôm trùng khơi nhận diện, vòng cong mặt trời em hát, trương truyền chuyện cổ bình vôi, động dung đơm trầu mẹ hát, mạch khí khôn thiêng muôn đời… (Thông điệp trắc ẩn! Chống vô cảm… trách nhiệm xã hội…).

Leave a comment