Duyên Phận 4

Vô cảm phi lý nhẫn tâm! Không thể để ông Đùng, bà Đoàng đâm đầu khổ ải…

Ngố “phát rồ” – hai thân nham nhở cấu hình? Thiếu chân, mất tay… song hành đâm ngược! Họ chổng mông, chổng “gia tài” đi đâu? Những câu hỏi! Câu hỏi! Cảm xúc bi tráng giằng xé! Không thể sở đắc ý nghĩ, lêu têu “hài hước tâm thế”? Vô cảm phi lý nhẫn tâm! Không thể để ông Đùng, bà Đoàng đâm đầu khổ ải…cả ý nghĩ điên rồ trả thù đậm máu, khóc được cứ khóc, hét được cứ hét, không thể tái sinh, càng không thể quên cảm giác trơ lạnh bức bối, tràn trề khổ hạnh, huyền hoặc ám ảnh ma quái, đóng mở nhân thế duyên phận ám muội, xa hơn– mung lung những đám mây cồng kềnh số phận thân kiếp, ngước trái ngước phải ngó xuống… chao ôi không tưởng nổi vô vàn đơn chiếc, bệnh hoan, sầu bị… nghẹn tắc, ghim đóc hồn thức, không thể không mở trang tương duyên mây trắng thấu cảm chia sẻ! (Thông điệp hạnh phúc thời gian, thông điệp trắc ẩn cuộc đời, cảm thông – đánh giá đúng – trân trọng truyền thống).